Quyển 1 - Chương 17: 300. - Chờ em rửa tay cái rồi vào. Đến lúc nàng vào bàn, tôi còn đang ngồi ngẩn ra, bữa ăn này thật hoành tráng, tỏi do Tần Thủy Hoàng bóc, trứng do Hán Cao Tổ đánh, gạo do Kinh Kha vo, ga do Tây Sở Bá Vương đi đổi, thức ăn do danh kỹ Lý Sư Sư bưng. Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn. ≫ Mục lục. Previous Next Quyển - 1 - - Chương - 8: Để người đẹp tấn công mãnh liệt hơn nữa đi. tiểu toán bàn; loan luan doggystyle phim sex nhat ban khong che jav hd khong ch. JAV AP-354 [HD] Estudiante japonesa en traje_de baño con líneas es manoseada y eyaculada dentro de su tierno bikini en unspa con piscinas no pudiendo resistirse al tenerlas tetas expuestas. Читать ещё loan luan doggystyle phim sex nhat ban khong che jav hd khong ch. [ phim sex loạn luân nhật bản hay ] bố Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn | Đô thị - Mạng Y Tế - Bạn đang đọc truyện Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn của tác giả Trương Tiểu Hoa trên trang đọc truyện online. Tiêu cường một lần lan thang trên đường, vô tình gặp mộ - Mạng thông tin y tế, bệnh viện, phòng khám, bài thuốc hay, thông tin y tế mới nhất Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn - (Chương 83) - Tác giả Trương Tiểu Hoa Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Theo dõi. Truyện Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn của tác giả Trương Tiểu Hoa mang phong cách hài hước, dí dỏm. Lối kể chuyện thông minh của tác giả khiến tác phẩm có sức hút đến khó tin. Tiêu cường - một con người bình thương như bao người. Quyển 1 - Chương 1: Tôi không xuyên việt, các vị đến đi. Tôi rất xui xẻo, thật đấy. Người ta xuyên việt thì thành đế vương anh hùng, tệ lắm cũng về thời Minh làm vương gia. Còn tôi thì bị người ta xuyên việt ngược, thật đấy, ví như tối hôm qua Lão Sáu Lưu đem đến NfeyKss. Tiêu cường một lần lan thang trên đường, vô tình gặp một gã thần côn, từ đấy biết được mình vốn dĩ làm một thần tiên, yêu một nữ yêu tinh nên bị đày xuống trần gian, chẳng qua sao này xem xét mới thấy đó là chuyện trước khi hắn thành tiên nên thiên đình mới quyết định bồi thường cho hắn. Trở thành nhân viên cho thiên đình, từ đây cuộc sống của hắn hoàn toàn loạn. Phán quan trong một lần say rượu đã khiến cho một số người dương thọ giảm một năm... Rồi từ đây trong nhà hắn xuất hiện Kinh Kha, Tần Thủy Hoàng, Hạng Vũ, Lưu Bang, 108 anh hùng Luơng Sơn Bạc, Quan Vũ, Lý Bạch, Lý Sư Sư... do âm phủ gửi tới nhà hắn nghỉ mát, cái này loạn rồi. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Thiết Chưởng Vô Địch Vương Tiểu Quân Trương Tiểu Hoa Vô Địch Nhặt Chỗ Tốt Hệ Thống Lưu Khán Sơn Vương Giả Hệ Thống Tại Dị Giới Bạch Lạc Trùng Sinh Tại Đô Thị Vô Địch Thiếu Niên Đại Kiếm Hiệp Tứ Thời Phong Vũ 4 mùa mưa gió Bắt Đầu Từ Đạo Thân Vô Địch Lão Tí Nhập Thổ Mặc dù Tần Cối là tiểu nhân không chối vào đâu được, nhưng chuyện này thật sự đã đánh đúng vào chỗ yếu của tôi, lão ta đem sự việc cực kỳ phức tạp này nói thành cực kỳ đơn giản, đích xác không phải ai cũng có thể làm được. Kỳ thật chỉ cần nghĩ tất cả mọi người đều hèn hạ là được, dù sao thì Tiêu Cường tôi không làm được, tôi còn nhớ rõ ông Ngô vận chuyển rượu cho chúng tôi, vì không muốn lãng phí một xe nước mình vất vả chở từ trên núi xuống mà cự tuyệt yêu cầu của tôi, mặc dù tôi trả tiền cho ông ấy, tôi cũng không tin một người như vậy lại làm chuyện như sự tình đã tới thế này, tôi buộc phải có biện pháp giải quyết. Đề nghị của Tần Cối là nghiêm hình bức cung, lại bị tôi đập cho một phát, cái loại tư tưởng thối nát đó thật sự là lần đầu tiên tôi gặp lúc rời đi, tôi chỉ vào điện thoại nói, khi nào chuông vang thì chỉ cần nhấc lên áp vào tai là nghe được, để phòng khi tôi có việc cần tìm tới lão ta. Nhưng thật không ngờ lão già nọ mắt đảo loạn xạ, còn hỏi “Có phải tôi cũng có thể thông qua nó tìm được cậu phải không?”Tôi thầm tặc lưỡi, chẳng trách lão khốn này có thể giết người vô hình, đầu óc xoay chuyển quá nhanh, lão là vị khách hàng thông minh nhất mà tôi từng gặp, đáng tiếc đây chẳng phải chuyện tốt. Tôi quát lên “Mày tìm ông cái trym à, ngoan ngoãn ngồi đây.”Tần Cối ra vẻ ủy khuất “Tôi đương nhiên lúc vô sự thì không tìm cậu, nhưng lúc nhà cháy thì sao...”Tôi rốt cuộc không thể chịu nổi nữa, quay lại đạp mông lão hai phát, Tần Cối lấy tay che mông, mồm vẫn xoen xoét “Thật mà, thật mà, không phải uy hiếp cậu, tôi thấy cái phòng này chỗ nào cũng sáng, sáng tới mức tôi phát hoảng, nhỡ thật thế thì sao?”Tôi hết cách, đành dạy lão sử dụng đèn, còn viết lại số điện thoại của tôi cho lão. Tần Cối gọi thử một lần, rồi lại nhìn quanh, chỉ vào TV “Làm sao diễn kịch trong cái kia được?” Lão thấy mặt tôi đen kịt lại, vội xua tay “Cậu đi đi, cậu đi đi, tôi tự mình đoán vậy - có gì liên lạc điện thoại.” Một câu khiến tôi vui hơn khỏi cửa, tôi dở khóc dở cười, rồi tổng kết ra một chuyện Hai vị hoàng đế, hai vị anh hùng chen chúc với tôi trong căn nhà nhỏ. Hảo hán Lương Sơn hào khí can vân cùng Nhạc gia quân trung dũng can trường chỉ có thể ở trong ký túc xá, mà tên đại gian thần tiếng xấu muôn đời lại độc bá một ngôi biệt thự, xem ra là lịch sử đang trêu đùa chúng tôi, sự thật đúng là như mắt cần nhanh chóng xử lý nguy cơ quán bar, hiện tại không còn cách nào khác, đành tìm người theo dõi ông Ngô xem rốt cục có chuyện gì, cho nên việc chọn ai tôi còn chưa nghĩ ra. Việc này nếu là ngẫu nhiên, không cần tìm các hảo hán hỗ trợ. Nếu có quan hệ với bát đại thiên vương thì tạm thời không thể để họ biết, nếu không, ây dà, bọn thổ phỉ dễ dàng làm ra chuyện mất kiểm này xem ra chỉ có tôi đích thân ra tay, chợt tôi nhận được điện thoại của Đồng Viện. Võ lâm đại hội vừa chấm dứt, đội Tân Nguyệt cũng phải rời đi, thời gian dự kiến là ngày mai, thực tế mấy ngày qua tôi liên tục nhận được điện thoại chia tay, trường nổi tiếng mà. Tôi cùng các hảo hán cũng làm quen không ít bạn bè, Đoàn Thiên Lang nếu như không phải nghỉ ngơi thêm hai ngày thì cũng đã đi nói chuyện phiếm với Đồng Viện vài câu, dặn dò cô ấy trên đường cẩn thận, lúc sắp kết thúc tôi chợt nghĩ ra “Em à, trường bảo vệ các em có học qua theo dõi không?”Đồng Viện “Anh không có não à. Anh nghĩ bảo tiêu bọn em chỉ biết đỡ đạn thôi à?”Tôi nói “Vậy em có thể giúp anh theo dõi một người được không?”Đồng Viện khẳng định “Chị Bánh Bao của em không thể làm chuyện gì đâu.”“...Không phải loại chuyện này.”“Chuyện trái pháp luật bọn em cũng không làm đâu.”Tôi đành phải nói chuyện này với cô bé, cuối cùng nói “Em coi như là nhận hợp đồng đi, thu phí bao nhiêu theo quy củ của bọn em.”Đồng Viện đáp ứng “Được, giao cho em.”Vốn còn tưởng nói cho cô bé chút tin tức khác, cô bé lại gạt đi “Được rồi, được rồi, ngay cả ông già đi xe ba bánh cũng không theo dõi được thì còn làm bảo tiêu sao nổi?”Buổi tối, Lý Sư Sư về nhà liền kéo tôi qua một chỗ nói nhỏ “Anh, em nói chuyện này với anh.”“Chuyện gì thế?”“Em mới gặp lưu manh.”“Sao, thế nào?”“Anh đừng có vội, chậm rãi nghe em nói nè. Hôm nay lúc em về đi qua một ngõ nhỏ bị bốn năm tên du côn chặn lại, bọn nó lúc đầu đòi tiền, em liền ném ví cho bọn nó, sau bọn nó còn muốn... ăn hiếp em.” Lý Sư Sư mặt đỏ gãi cằm nhìn cô bé từ trên xuống dưới, không thấy quần áo bị xé, cười tủm tỉm “Sau thì sao?”“Sau em tát cho bọn nó một cái.”Tôi nói “Đánh hay lắm.”“Vâng, anh ấy cũng nói với em như thế.”Tôi không hiểu “Ai?”Lý Sư Sư dừng lời một lúc mới nói tiếp “Lúc mấy thằng lưu manh muốn lao tới, nơi đầu ngõ có một anh to con đầu trọc, đại khái cao 1m9 đó, anh ấy vừa đi vừa nói “Hay.”Tôi mà xen vào “Có phải mấy thằng lưu manh nói 'mày không cần xen vào việc của người khác'?”Lý Sư Sư liếc tôi “Anh ấy chẳng quản bọn kia, vừa đi vừa ném bọn nó vào tường bên kia, vừa ném lại vừa mắng 'Ta ghét gặp phải chuyện này. Đây gọi là mắt không thất, tâm không phiền, a di đà phật’.” Tôi ngạc nhiên “Hòa thượng hả?”“Không giống, chỉ có tóc rất ngắn thôi.”Tôi cười hì hì “Anh hùng cứu mỹ nhân, vậy em có hỏi số điện thoại của anh ta không...” Tôi nói tới đây mới chợt nghĩ ra, tôi nắm chặt vai Lý Sư Sư hỏi lớn “Em nói anh ta một chọi mấy, đối phó thế nào?”Lý Sư Sư đẩy tay tôi ra, bất mãn “Chẳng phải em đã nói là bốn năm tên sao, anh ấy đều ném bọn kia ra ngoài ngõ.”Tôi âm thầm kinh ngạc, giỏi, người này sức mạnh chắc chỉ kém Hạng Vũ đôi chút, tôi vội hỏi tiếp “Anh ta có nói gì với em không?”Lý Sư Sư nói; “Kỳ quái cũng ở chỗ này đây, anh ấy cứu em xong, cũng chẳng thèm liếc em, vừa đi vừa nói 'Cô gái, sau này cẩn thận một chút, tôi sẽ không lại đi theo cô đâu.' Khi anh ấy sắp tới đầu ngõ, quay lại nói với em 'Tôi cứu cô vì cô có can đảm tát một cái' Sau đó anh ấy đi mất.”Tôi run sợ, căn cứ bề ngoài cùng thân thủ phán đoán, người này hẳn là Bảo Quang Như Lai Đặng Nguyên Giác mà mấy người Ngô Dụng nói. Đại khái anh ta biết Lý Sư Sư cùng Lương Sơn có chút quen biết nên bám theo, nhưng không có quan hệ đối địch, hòa thượng trực tính không thể chịu nổi việc đứng nhìn một cô gái bị làm nhục, cho nên không tiếc hiển lộ thân phận cứu Lý Sư Sư, vẫn có thể xem ra là một người đàn ông chân hỏi Lý Sư Sư “Em cứ thế để anh ấy đi hả?”Lý Sư Sư nói “Em cũng biết là chuyện này không bình thường, nên đặc biệt lưu tâm tới anh ấy, anh ấy mặc một cái áo khoác, lúc đánh nhau thì nút thắt bị bung ra, em thấy trên lưng áo có dòng chữ nhỏ.”Tôi khẩn trương “Em thấy rõ không?”“Xưởng máy Thần Quang.”Tôi nắm lấy vai cô ấy, vui mừng “Em giỏi lắm.”Bánh Bao đi tới hỏi “Giỏi cái gì?”Tôi cùng Lý Sư Sư vội tách ra, Bánh Bao rời đi rồi tôi mới hỏi cô bé “Mai em có rảnh không?”Lý Sư Sư “Sau bốn giờ chiều cơ.”“Tốt, lúc đó anh sẽ gọi em, chúng mình đi tới đó.” Tôi bấy giờ mới phát hiện ra con bé còn vội hơn cả tôi, vốn nghĩ nói chuyện Tần Cối với cô bé, nhưng nghĩ lại hay là thôi, hai người này tuy không có ân oán trực tiếp, nhưng Lý Sư Sư tuyệt đối không thích lão ta, mặc kệ là vô tình hay hữu ý tiết lộ chuyện này cho Nhạc gia quân thì phiền toái cơm chiều, tôi lại tập hợp tổ năm người trao đổi một chút, hỏi bọn họ gần đây có gì bất thường không, Lưu Bang đang vội vàng lấy lòng góa phụ đen, thường xuyên ra khỏi cửa, bất quá thằng nhãi đó giờ càng cẩn thận, đi xe đều đổi một loạt xe, sau này hắn luyện ra một kỹ năng là đang lúc xe taxi lao phăng phăng thì hắn kêu lập tức dừng lại làm lái xe chửi má Vũ vẫn tự đại như trước, hỏi anh ấy, anh ấy lại trợn mắt “Ai có thể làm gì anh?” Tôi cũng lười để ý tới anh nên trong nhà, Tần Thủy Hoàng hiện tại luôn đi theo Kinh khờ - người ngày xưa muốn ám sát anh ấy - một tấc không rời, Kinh khờ lại như bóng với hình cùng Triệu mặt trắng, ba người này ở chung một chỗ thì hệ số an toàn tương đương Bánh Bao, tôi cũng chẳng quá lo lắng, tôi có thể cảm giác được đối thủ của bọn tôi còn có lý trí, nếu kẻ địch thật muốn đối phó cả người thường, xử lý ngay cả tôi cũng chẳng khó khăn đêm không có chuyện gì, ngày hôm sau tôi vừa tỉnh ngủ thì Đồng Viện đã gọi điện tới, cô bé trước tiên đọc cho tôi một địa chỉ, sau đó cười dài nói “Anh mau tới đây, có chuyện hay để xem.”Tôi biết khẳng định có quan hệ tới chuyện rượu biến vị, vội lái xe tới chỗ cô bé nói, rất xa tôi đã thấy Đồng Viện mặc đồ thể thao, đang ăn kem, dựa lưng vào một cái cây nhìn qua phía đối diện. Tôi đi tới trước mặt cô bé, cô ấy không nói gì chỉ hất cằm chỉ qua bên kia. Tôi vừa thấy thiếu chút nữa tức ộc máu. Ở bãi đất trống sau một cửa hàng có ba cái thùng nước, ông Ngô cúi đầu đứng một bên, ba thằng nhóc con đang đổ rượu của tôi đi, còn một thằng cầm đầu quay lưng về phía bọn nó, đang ngồi ở bồn hoa bên cạnh nhàn nhã hút Viện ăn kem, cười tủm tỉm “Em chỉ đáp ứng giúp anh bám theo thôi, đánh nhau thì phải tính tiền riêng.”Tôi lôi từ trong xe ra một cái túi, bật phát qua rào, khinh miệt “Em cũng quá coi thường anh rồi, em cho rằng đối phó với bọn đó anh cần phải đích thân ra tay sao?”Đông Viện nghe xong tôi nói, tò mò đi sát theo sau tôi, tôi âm trầm đi qua đường, chậm rãi tiến tới gần 3 thằng nhóc, chờ lúc bọn nó thấy tôi, tôi lập tức thay đổi vẻ mặt, nhiệt tình chào hỏi “Mấy anh, đang làm gì vậy.” Nhóm dịch Lưu linh hộiChúng tôi trở lại Dục Tài đã là 12 giờ đêm, đại bộ phận mọi người đã ngủ. Đám Tần Quỳnh không kìm nén nổi hưng phấn kéo bọn Trình Giảo Kim từ trong chăn ra, nói kinh nghiệm của mình tại Tam Quốc. Bọn họ nhao nhao nói chuyện, 18 hảo hán đều bị kinh động, cả Trúc Lâm Thất Hiền cùng đám Bảo Kim cũng ghé đầu vào, nói đến chỗ hưng phấn, mấy chục người đều cười vang. Nhất là 18 vị hảo hán, dù sao cũng là cùng hệ thống với Lý Nguyên Bá, hắn lộ mặt là mọi người cũng đắc ý. Tần Quỳnh cùng Đơn Hùng Tín giảng hòa, theo đó là Bảo Tùy phái cùng Hưng Đường phái cũng hòa thuận với nhau hơn, vốn không có cừu hận gì lớn, giờ thì nói chuyện với nhau dễ hơn một tác dụng phụ là khiến bọn người kia lại kích động, tên này kêu lên muốn đi, tên kia gào lên cũng muốn đi, cả đám đều có ý định đi. Vũ Văn Thành Đô rất muốn gặp Lữ Bố, ý định của hắn rất đơn giản Lữ Bố đã không thể tiếp ba chùy của Lý Nguyên Bá, vậy mình cũng có thể thuận lợi bắt lại. Bùi Nguyên Khánh vô cũng tán thánh ý kiến này – Lữ Bố đáng thương quả nhiên thành đá thử vàng của bọn Lâm cổ động bọn lão tướng đi tìm Chu Nguyên Chương, xem ra khóa lịch sử của Tú Tú thực sự thành công. Bọn họ nhất định phải cùng mấy người Từ Đạt, Thường Ngộ Xuân luận bàn binh pháp. Thằng nhóc La Thành cùng Phương Trấn Giang hàn huyên một hồi lại biết Lương Sơn có người xài thương là Lâm Xung…Ngay cả Trúc Lâm Thất Hiền đều có ý muốn xuất thế, có điều Kê Khang cùng Nguyễn Tịch muốn đi gặp đại biểu phái cuồng thảo Lý Bạch, mà mấy người Sơn Đào muốn đi gặp Trương Trạch Đoan thảo luận nghệ thuật hội họ cả đám lôi kéo tôi không thả, còn nói không thể nhất bên trọng nhất bên khinh, bọn Tần Quỳnh đã có thể đi Tam Quốc, bọn họ cũng phải được cơ hội ngang tôi to như cái đấu, liều mạng thoát vòng vây, xua tay “Có cơ hội, nhất định có cơ hội, nhưng mà không phải đều đi hết à, tôi hiện tại đi triều Tần cùng Bắc Tống đã có trạm tiếp đón ổn định, lần sau tôi mang lão bà đi chơi thì các vị cũng có thể đi cùng.”Vốn tưởng rằng đã lừa được bọn họ. Không ngờ tôi đánh giá thấp trí lực cùng khả năng thích ứng thời đại khoa học kỹ thuật của bọn họ. Uất Trì Kính Đức kêu lên “Đừng hòng gạt bọn anh, cái xe ghẻ của chú nhiều nhất một lần kéo được 7 người thôi?”“…” Không chờ tôi từ khiếp sợ tỉnh lại, Uất Trì Kính Đức cười nói “Còn muốn lừa bọn anh sao, lúc bọn anh mang binh chiến tranh thì tổ tiên họ Tiêu nhà chú còn không biết ở nơi nào à.”Tôi bắt đầu năn nỉ “Các vị tổ tông, các vị cho tôi về nhà nghỉ trước một giấc đi. Tôi cũng không phải Tiểu Hồng Thỏ ngày đi ngàn dặm đêm đi tám trăm, tôi cũng thật lâu chưa được ôm gối ngủ à.”Huyền Trang đi từ trong phòng ra, giải vây cho tôi “A di đà phật, các vị trước tiên để Tiểu Cường về nghỉ ngơi, dù sao các vị nói nữa cũng chẳng giải quyết được gì, mọi thứ đều có duyên, cứ cố gắng đi ngược lại đâu phải chuyện tốt.” Tôi cảm động rơi nước mắt “Vẫn là Trần sư phụ là người hiểu biết.”Chưa kịp dứt lời, Huyền Trang đã nói “À… Tiểu Cường à, chú xem khi nào thì mang anh đi gặp mặt Lục Tổ Tuệ Năng nhé, anh không có một món đồ gì của lão. Anh hứng thú với cái “hà xử nhạ trần ai” lắm lắm.”Tôi bó tay rồi, tên hòa thượng này cũng thật lợi hại, hơn nữa Tuệ Năng có chó gì mà nhìn, vị này là người sáng lập Thiền Tông. Lão dạy học toàn dùng gậy gộc thôi, cầm gậy đập vào đầu là hiểu liền à. Không biết lão dạy đồ đệ phật hiệu thế nào, nhưng khẳng định mỗi người đều côn pháp tinh tuyệt – chẳng phải Thiếu Lâm côn tăng bị đánh ra danh tiếng sao?Nói xong lời cuối liền trốn khỏi đàn sói đói. Tôi mỏi mệt không chịu nổi về đến nhà là lăn ra ngủ, phòng Hà Thiên Đậu bên kia còn sáng đèn, không biết là lão thầy bói đó đang làm cái ngủ một mạch tới 12 giờ trưa, mắt vẫn híp lại, trước xuống lầu mở TV – mấy ngày nay tôi cảm thấy phản phác quy chân, không phải đi triều Tần thì là triều Tống, đánh răng vẫn là kem đánh răng, xong có chỉ nha khoa sạch miệng. Giờ có thể an tâm xem TV, cảm thụ đầy đủ cảm xúc hiện đại, cảm giác thật tuyệt. Ngay cả xem quảng cáo mà mặt mày cũng hớn hở, đương nhiên rồi, đó là một quảng cáo có liên quan tới nội y phụ nữ lười nhác pha mỳ tôm, nghĩ nghĩ thật tốt khi trốn ở nhà một ngày, ai tới cũng không khi mỳ được rồi đang muốn ăn, điện thoại đột nhiên rung lên, tôi vốn không muốn nhận, nhưng nhìn đến số máy là số của Thời cầm điện thoại nói “Uy, Thiên ca hả? Gần đây có bảo bối vào túi không?”Bất ngờ, giọng đáp lại là giọng khan khan “Cường ca, cứu em.”Tôi không hiểu “Chú là ai?”Giọng khan khan mỏi mệt không tả nổi “Em là Thiếu Viêm, Kim Thiếu Viêm a.”Tôi cười nói “Thằng nhóc nhà mi a, còn cúp điện thoại trốn anh mày, sao lại lên Lương Sơn? Sư Sư đâu, gọi cô ấy ra nói chuyện với anh.”Kim Thiếu Viêm giọng khóc luôn “Sư Sư bị quân Kim bắt đi rồi.”Tôi giật mình nói “Chuyện gì?”Kim Thiếu Viêm nói “Em cùng Sư Sư vốn đang sống ẩn cư ở Yến Kinh. Quân Kim phá thành thấy cô ấy xinh đẹp nên nổi lòng xấu xa. Em liều chết phản kháng, nhưng bọn nó đông quá, đánh em bất tỉnh thì Sư Sư bị bắt đi.” Nói xong Kim Thiếu Viêm nức lo lắng, hỏi vội “Chú đừng vội, Yến Kinh là ở đâu?”Kim Thiếu Viêm “Là Bắc Kinh bây giờ, nơi này là địa bàn Liêu Quốc, quân Kim diệt Liêu Quốc thì nơi này bị thanh tẩy.”Tôi nhảy cẫng lên “Tao nghĩ mày dẫn nó chạy đi xa cơ, mày sao cứ chạy về thủ đô, Trung Quốc lớn như vậy, mày chỉ biết chỗ đó thôi sao?”Kim Thiếu Viêm khóc ròng “Chẳng phải em quen nơi đây sao, hơn nữa bây giờ còn chưa phải là thủ đô, em nghĩ ở đây có thể an phận cả đời, ai biết….”Tôi nói “Ok, ok, trước tiên nói tình hình hiện tại đi.”“Em tỉnh lại sau đó xài một khoản tiền lớn dò hỏi tin của Sư Sư, bắt cô đi là thân vệ quân của nguyên soái Kim quân. Hiện tại cô ấy bị đưa tới chỗ nguyên soái rồi – Cường ca, Sư Sư không có tự sát là vì biết anh nhất định sẽ cứu cô ấy.”“Đừng tâng bốc, bớt bợ đít tao đi, tao là Iron Man sao? Nguyên soái quân Kim tên gì, Sư Sư xinh đẹp nhưng cũng chỉ là một cô gái bình thường, chú mày nghĩ biện pháp xài tiền chuộc ra đi, sau này chúng ta sẽ tính sổ với nó.”Kim Thiếu Viêm nói “Nguyên soái của bọn nó là Hoàn Nhan Tông Bật, còn gọi là Hoàn Nhan Ngột Thuật, người đời thường gọi là Kim Ngột Thuật. Không biết từ đâu mà bọn nó nghe ra thân phận của Sư Sư, hiện tại đã sai người đi áp chế Tống Huy Tông, muốn ông ta lấy Truyền Quốc Ngọc Tỷ cùng bản đồ toàn triều Tống đi đổi rồi.”“Rắm thối? Tống Huy Tông không phải là Ngô Tam Quế, Chu U Vương.” Nói tới đây, tôi bỗng vỗ đầu “Không đúng, Kim Ngột Thuật đánh triều Nam Tống cơ mà, sao hắn chạy tới Bắc Tống?”Kim Thiếu Viêm uể oải “Triều đại Bắc Tống cùng Nam Tống vốn hợp nhất mà, Cường ca phải nghĩ biện pháp nha.”Tôi đau đầu, nghĩ chút mới nói “Chú ở Lương Sơn phải không? Kêu quân sư Ngô Dụng nói chuyện với anh.”Chỉ chốc lát giọng Ngô Dụng vang lên “Tiểu Cường.”Tôi nói “Thằng nhóc kia sắp điên rồi, vẫn là quân sư nói tình huống tỉ mỉ với tôi đi.”Ngô Dụng nói vô cùng tỉnh táo “Tình hình đúng là vậy, Lý Sư Sư vô ý bị bắt, sau đó bị tiết lộ thân phận. Quân Kim hiện tại đang đầu cơ trục lợi, muốn binh vô huyết nhận đổi lại giang sơn Đại Tống.” “Vậy theo quân sư, giờ nên làm gì?”Ngô Dụng thản nhiên nói “Anh đã phân tích rồi, quân Kim giờ cùng triều Tống giao thủ có chút thu hoạch, còn không rõ ràng chi tiết quân Tống, việc dùng Lý Sư Sư đổi lại giang sơn chỉ là một điều kiện của bọn chúng thôi. Anh nghĩ là Lấy thân phận Lương Sơn đàm phán với Kim Ngột Thuật. Chuyện giữa hắn và triều đình bọn anh mặc kệ, nhưng phải thả Lý Sư Sư, nếu không Lương Sơn hợp lực với Phương Tịch huynh đệ dốc toàn lực 25 vạn hùng binh kháng Kim, vì một cô gái, có đáng giá bốc lên đại chiến hay không, hắn sẽ cân nhắc.”Không thể không nói, hảo hán đúng là hảo hán, lúc mấu chốt không hàm hồ. Kim Thiếu Viêm cùng Lý Sư Sư không có tình cảm gì nhiều với họ, nhưng vì tình cảm cùng là dân xuyên việt đã làm tới mức này, thật sự là tận tình nghĩa. Kim Thiếu Viêm ở bên cảm động mũi sụt nói “Chọn được người đi chưa?”Ngô Dụng “Tạm thời tuyển Đới viện trưởng cùng Yến Thanh đi làm, chuyện này chú không phải quan tâm.”Tôi lúc này mới yên tâm một chút, cười nói “Kêu Yến Thanh làm việc thì thằng nhóc kia không ghen chứ?”Ngô Dụng nói “Vậy cứ thế đi nhé, trên núi không có nhiều điện thoại, chú lần sau mang mấy bộ pin sạc đi nhé.”Tôi nói “Ok, vậy phiền quân sư chiếu cố thằng nhóc vô lương tâm kia nhé, kêu nó đừng có gấp, hết thảy có tổ chức.”Cúp máy, tôi cố ý tra xét chút tư liệu Nam Bắc Tống, lúc này mới hiểu được phân giới Nam Bắc Tống là 112 năm, Kim Ngột Thuật thật sự lãnh binh. Bất quá vốn là năm kia bọn họ đã phá Đông Kinh, một con cá lọt lưới Triệu Cấu ở Giang Nam xây dựng triều đại Nam Tống. Sau đó Nhạc Phi mang binh thu phục non sông, triều đình vừa nghi ngờ vừa ủng hộ, rốt cục cục mười mấy năm sau Nhạc Phi chết oan tại Phong Ba Đình. Nói cách khác, hiện tại về Bắc Tống có thể gặp Nhạc Phi, nhưng mà là một thằng nhóc đang tuổi 20, cho nên 300 Nhạc gia quân, đứa lớn mới 10 tuổi, đứa nhỏ 3,4 tuổi. Chỉ có Từ Đắc Long cùng Nhạc Phi là bằng nốt mì tôm, tôi an bài hành trình hôm nay, tôi định đón Bánh Bao về. Tôi hiểu rõ con mụ này, cô ả nếu ở triều Tần còn không phiền chán thì tôi đi đầu xuống đất. Hơn nữa tôi cũng không nghĩ ra còn có gì nhàm chán hơn một vị đại Tư Mã không binh quyền ngồi ăn chờ lên chiếc xe yêu quý của mình, thêm đầy xăng, lúc này không mất bao lâu vào trục thời gian. E này của tôi, mặc kệ từ góc độ nào cũng phải gọi một tiếng bảo bối, chỉ có điều dáng ngoài tang thương hơn so trước kia. Trên đường tốc cực cao, bên cửa kính xe đầy bụi mà mắt thường khó nhìn thấy. Cần gạt nước khua đi khua lại tạo ra hình cái mông trên kính. Tôi mà cứ đi như này thì tới vành đai 3 Bắc Kinh chắc sẽ bị tuýt còi – trừ phi đi tới Bắc Kinh của 800 năm về một mạch tới triều Tần, vào Tiêu công quán lại không thấy ai, hỏi người hầu mới biết Đại Tư Mã vào cung cùng hoàng thượng thương nghị quốc sự. Tôi bó tay, cô ả thì thương nghị quốc sự gì chứ? Định ở Tần Triều mở quán bán bánh bao sao?Tôi trực tiếp lái xe tới trước bậc cung Hàm Dương, thấy Bánh Bao cùng tên béo ngồi ngay ngắn ở hai bên, giương mắt nhìn bản đồ, vẻ mặt nghiêm túc. Tiểu Hồ Hợi ghé vào bàn, nâng cằm, cũng ra vẻ tập trung nghiên đi qua coi Ba người đang chơi cờ cá Bao tay cầm đao tệ tiền thời xuân thu, đã sắp chiếm đầy tiền trận hình tròn. Tiểu Hồ Hợi cầm 10 thanh tiền cổ của mình. Tôi cười nói “Không chơi trò chơi điện tử của mấy người nữa sao?”Tôi biết, nữ nhân này không thể làm chính sự, lôi kéo tên béo là hoàng đế bận bịu công việc chơi cờ, mà bàn cờ còn vẽ gọn gàng, Bánh Bao nhà chúng tôi cũng khéo tay đó béo cũng không ngẩng đầu lên, nói “Hệt mịa điện rôi.”Tiêu Hồ Hợi “Cái này thú vị hơn cái kia.”Bánh Bao nghiêm mặt lại “Đừng nháo, còn có bốn nước là thắng.”Chính béo nghe vậy kinh hãi, dùng bàn tay béo chỉ điểm tính toán bàn cờ, cuối cùng ngẩng đầu nói “Ạnh tịnh chị sạu nược thôi.”Bánh Bao xoa tay, làm bộ muốn chơi lớn “Chúng ta cứ xem xem.”… Tôi ở bên xem họ chơi cờ cá ngựa. Bốn nước sau, Tần Thủy Hoàng mất cứ điểm. Thua Bánh Bao 10 nước, Tiểu Hồ Hợi cũng lập tức thắng phải thắng rồi. Chính béo phủi bàn cờ, nói “Quạ nhiên lạ bộn nược, a a a.”Tiểu Hồ Hợi kêu lên “Phụ hoàng vô lại, con sắp thắng rồi.”Chính béo trở mặt “Chị học xậu. Tao hôm qua bạo mạy học bạng cựu chương, mạy học thuộc chưa?”Tiểu Hồ Hợi nói “Học một tội lạ xong ạ.” Nói xong giơ tay nhỏ lên, cao giọng nói “Một một là một, một hai là hai, một ba là ba…” Nói đến một chín là chín liền im bặt. Chính béo nói “Tiệp tục đọc.” Tiểu Hồ Hợi lúng túng “Chỉ thuộc tới hàng thứ nhất…”Tôi cùng Bánh Bao khó đỡ nhếch miệng cười, tôi nói “Doanh ca, bằng sự thông minh của đứa nhỏ này tuyệt đối đủ tư cách tiếp quản ghế của anh.”Chính béo cũng phì cười “Chị biệt khôn vặt.”Tôi nói với Bánh Bao “Về chưa?”Bánh Bao vội nói “Về, về, em thật không chịu nổi cuộc sống mà tám giờ tối đã ngủ.”Tiểu Hồ Hợi nghe nói Bánh Bao muốn đi, lưu luyến không rời nắm chặt góc áo của cô ấy. Bánh Bao ôm lấy nó nói “Ngoan, tỷ tỷ vài ngày nữa sẽ tới chơi với em, còn mang cho em con thỏ nhỏ biết ca hát nữa.”Chính béo nghe nói tôi cũng phải đi có chút mất mát, tiễn chúng tôi ra tận ngoài cung Hàm Dương. Tôi lên xe phất tay chào “Doanh ca về đi thôi, lần sau mang Lý Sư Sư tới ca hát cho ca nghe.” Còn việc Lý Sư Sư gặp nạn tôi không có nói, dù anh ấy là hoàng đế cũng không giúp được cái gì, nói cho anh ấy cũng chỉ khiến anh ấy lo lắng vô ích mà đường về, tôi hỏi Bánh Bao “Em có gõ chuông nhạc không?”Bánh Bao sừng sờ, lập tức nói “Ây, thứ kia thật khó chơi, còn tưởng là kiếm cơm ăn được à”Không biết lúc trước ai tự tin nói muốn làm đại sư chung nhạc chuông, còn phải dạy cho con. Tôi nhìn cô ấy gõ chuông không ăn thua, trước kia dậy sớm gõ đồng hồ báo thức thì phát nào chuẩn phát tôi vừa qua khỏi cửa nhà Lý Thế Dân thì Ngô Dụng gọi điện tới “Tiểu Cường, xảy ra chuyện, xem ra chú phải tới đây một chuyến.”Trời ạ, lại rối loạn, thật sự rối loạn rồi. Tác giả Trương Tiểu HoaThể loại Hài Hước, Đô Thị, Xuyên KhôngNguồn Tàng Thư ViệnTrạng thái Đang raSố chương 345Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Nhóm dịch Lưu linh hộiTôi rất xui xẻo, thật đấy. Người ta xuyên việt thì thành đế vương anh hùng, tệ lắm cũng về thời Minh làm vương gia. Còn tôi thì bị người ta xuyên việt ngược, thật đấy, ví như tối hôm qua Lão Sáu Lưu đem đến chỗ... tôi một gã lại chính là Kinh là hắn, cái gã ám sát Tần Thủy Hoàng, trước khi hành sự còn khai hội hát Karaoke...

su thuong de nhat hon loan