Một số khác lại cho rằng, trước khi sự việc chưa ngã ngũ, mọi người không nên vội vã "kết tội" ai đó kẻo ảnh hưởng những người vô tội. Trước đó, trend " lòng xào dưa 30k " cũng xuất phát từ việc, ngày 18/8, mạng xã hội Facebook lan truyền nhiều hình ảnh Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống không nỡ dứt khoát với bạn gái dù bị cắm sừng hay nhất tại truyen18.com về tâm sự cuộc sống Giờ mà đuổi cô ấy ra đường thì cô không có chỗ ở luôn, làm rùm beng cũng không hay ho gì, không đẹp mặt cả hai, mặc dù cô ấy đáng phải hơn như vậy. Tôi sinh năm 1988, nhà nghèo, bạn gái sinh năm 1990, rất giàu. - NLĐ chưa tìm được việc làm trong thời hạn 15 ngày làm việc kể từ ngày nộp hồ sơ đề nghị hưởng trợ cấp thất nghiệp được Giám đốc Sở Lao động - Thương binh và Xã hội quyết định hưởng trợ cấp thất nghiệp thì trung tâm dịch vụ việc làm xác nhận về việc Đã nộp hồ sơ hưởng trợ cấp thất nghiệp tại Trung tâm dịch vụ việc làm trong thời hạn 03 tháng kể từ ngày chấm dứt HĐLĐ, HĐLV. 4. Chưa tìm được việc làm sau 15 ngày kể từ ngày nộp hồ sơ hưởng bảo hiểm thất nghiệp, trừ các trường hợp sau: Thực hiện nghĩa vụ Thủ tục, hồ sơ đề nghị hỗ trợ học nghề (quy định tại điều 24, 25 Nghị định 61/2020/NĐ-CP): 1. Thủ tục đề nghị hỗ trợ học nghề: - Người lao động có nhu cầu học nghề thì phải nộp 01 bộ hồ sơ đề nghị hỗ trợ học nghề cho Trung tâm Dịch vụ việc làm Người ta nói, muốn hạnh phúc thì phải đoạn dứt muộn phiền. Nhưng dứt bỏ chúng như thế nào đây? Người ta luôn muốn sống sao được tốt, suy nghĩ thảnh thơi, trong tâm không vướng bận, đêm kê gối ngủ ngon lành, ngày không lo phiền sầu muộn. Kỳ thực, làm sao có thể Trung tâm này ra đời với mục đích hỗ trợ các bé có mẹ bị nhiễm COVID-19 về cả vật chất và tinh thần trong giai đoạn chưa có gia đình đón về. 20 trẻ sơ sinh đầu tiên đã được đưa về trung tâm chăm sóc. Bước đầu trung tâm đã kêu gọi được 25 bảo mẫu là các tình nguyện viên đến chăm sóc cho các cháu bằng tất cả tình yêu thương. RnIi. Một bóng hình lướt nhanh trong cánh rừng. Thiếu nữ đi đã lâu trong rừng bỗng chợt dừng lại trước một bụi cỏ nghe ngóng động tĩnh phía trước. Một lúc sau khi không còn nghe thấy âm thanh nào nữa thì đại tiểu thư của tiêu cục Trung Viễn Triệu Kiến Lung mới lộ ra nụ Kiến Lung nhẹ nhàng đi ra thì nhìn thấy nai đốm hoa bị trúng tên trên cổ không còn vùng vẫy được nữa. Điều kỳ lạ là trên đầu của nai nhỏ còn bị găm một đoản kiếm, có vẻ như vết đao này đã làm nai con chết ngay lập tức. Lúc nãy nàng nhìn thấy rõ mũi tên của mình lúc bắn trúng thì trên đầu con nai nhỏ vốn không hề có thứ gì khác, tức là nói xung quanh đây còn có ai đó mặt của Triệu Kiến Lung bắt đầu nghiêm lại, nàng đứng lên và tìm xung quanh, thấy không hề có động tĩnh gì cả. Nhưng mà mùi máu rất tanh nồng, lúc quỳ trên mặt đất nàng vốn đã phát hiện ra rồi, tuy nhiên lúc nãy cứ ngỡ là do máu ở vết thương của con nai nhỏ. Một người có thể ra tay nhanh nhân lúc con nai nhỏ chạy trốn như vậy chắc là đang bị thương và ẩn nấp đâu Kiến Lung rút thanh kiếm dài của mình ra, vừa đi vừa vạch đám cỏ dày trước mặt tiến gần hơn tới nơi có mùi máu tanh nồng đó. Quả nhiên không sai, có một người áo đen đang nằm bất động trên đám được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn mặt đất bị máu phủ kín, từ vết máu có thể phán đoán được người áo đen đến từ một hướng khác. Lúc này hơi thở của hắn yếu đến mức không còn cảm nhận được, khi nãy có thể cho con nai nhỏ 1 đao chí mạng có thể thấy người này không đơn giản. Cũng không chắc rằng đây có phải là một cái bẫy hay không nên Triệu Kiến Lung vẫn chưa vội hành mặt của người áo đen dính đầy máu, có lẽ trong lúc chạy còn bị dính một lớp máu, tóm lại không thể nhìn ra bộ dáng trước đây của Kiến Lung nhìn thấy lông mi của hắn động đậy, sau đó mở mắt ra làm cho nàng hơi căng thẳng.“Ngươi là ai?” Nàng cất tiếng hỏi. Nghe thấy âm thanh của nàng, hắn có chút ngơ ngác nhìn qua. Ngay khoảnh khắc đó Triệu Kiến Lung không thể nào hình dung ánh mắt của người này, tâm tình rất khó chịu. Ánh mắt của hắn rất phức tạp, có ngạc nhiên, có thâm tình, và còn nhiều hơn đó chính là sự tuyệt vọng. Cũng chỉ là tình cờ, hắn vì sao lại lộ ra sự đau khổ như vậy chứ?Người áo đen không hề trả lời câu hỏi của nàng, ngay lúc nàng tưởng rằng vì bị thương quá nặng nên không thể trả lời được thì hắn cất tiếng nói “Đừng cứu ta….”, nói xong thì hắn lập tức hôn Kiến Lung có chút nghi ngờ bản thân có phải đã nghe nhầm rồi không, rơi vào tình huống này còn không muốn nàng cứu, có phải hắn nghĩ nàng là người xấu? Nàng không rõ vừa nãy, trong câu nói yếu ớt của hắn có mang theo ngữ điệu lạnh lùng cứ như là thực sự không muốn ai Kiến Lung quá đỗi kinh ngạc đến nỗi có người đến gần sau lưng cô mới phát hiện ra. “Đại tiểu thư, con nai ở bên kia mà tiểu thư ở đây làm gì vậy?”Người đến là nha hoàn Đơn Chính của tiêu cục, là người hôm nay đi săn cùng huynh trưởng Triệu Thanh Chuẩn. Đơn Chính nhìn theo ánh mắt của cô thì nhìn thấy người áo đen nằm dưới đất liền kêu lên “Đại tiểu thư, có chuyện gì xảy ra với người này vậy?”.“Ta cũng vừa mới đến”, Triệu Kiến Lung vòng tay trước ngực và tránh ra khỏi chỗ Chính biết một chút võ công, nhưng dù sao cũng là người trong giang hồ nên không chút sợ sệt, Triệu Kiến Lung vừa “A” lên một tiếng đã thấy nha hoàn lục soát khắp người của người áo đen rồi. Đơn Chính đứng lên đưa ra tấm khăn tay đã dính đầy máu nói “Không tìm được gì cả.”“Tiểu Chính, người này lai lịch không rõ không nên đến gần hắn như vậy, cẩn thận có bẫy.” “Vậy phải làm sao đây đại tiểu thư?”“Ta cũng rất hoang mang.” Nhìn thấy chết mà không cứu không phải là điều mà nữ nhi giang hồ làm, nhưng cứu người không rõ lai lịch có thể sẽ rước họa vào thân, còn người áo đen này cũng rất kì quái làm cho nàng càng thêm khó xử.“Vậy ngươi đi gọi đại thiếu gia đến đây.”Sau khi Triệu Thanh Chuẩn đến thì quyết định không cứu, lí do là loại người này không thể cứu, hơn nữa người này nhiều nhất cũng không sống được bao lâu, cứu cũng vô Kiến Lung không có ý kiến gì nhưng lại động lòng trắc ẩn nên đã điểm vào huyệt ngừng chảy máu của hắn rồi cùng huynh trưởng quay muội họ đến rừng Ngọc Hồ cách thành Giang Ninh khá xa, đường về cưỡi ngựa mất nửa ngày, chuyện lại xảy ra vào ban đêm nên quyết định ở lại. Rừng Ngọc Hồ diện tích rộng lớn, trong núi sâu lại có nhiều thứ để săn nên có rất nhiều nhà dành cho thợ đi săn, ba người ở là nhà gỗ nhỏ nơi mà thợ săn xây nên. Mỗi lần ở đây thì để lại chút vật săn bắn hoặc ngân lượng là được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn lửa lên rồi bắt đầu nướng con nai nhỏ đã được rửa sạch sẽ, mùi nai nướng thơm lừng kết hợp với vò rượu đem theo thì còn gì bằng nữa. Triệu Kiến Lung bắt đầu đấu võ mồm với người huynh trưởng lớn hơn nàng hai tuổi, là so ai săn bắn được nhiều hơn, hay là so võ công ai có tiến bộ,…Đêm đã khuya nhưng Triệu Kiến Lung vẫn không thể chợp mắt được. Cuối cùng nhảy xuống giường. Huynh trưởng uống rượu đến bất tỉnh nhân sự nằm bò trên bàn ngủ, Đơn Chính cũng không có tâm sự gì nên ngủ cũng rất thổi một hơi thắp sáng đèn dầu lên và đi về phía lúc sáng gặp người áo đen. Có lẽ lúc rời đi còn nhìn lại của nàng thì nàng đã biết trong lòng không bỏ xuống được rồi. Cho dù huynh ấy lai lịch không rõ nàng cũng không biết tại sao lại muốn áo đen quả nhiên còn nằm ở nơi đó, dấu vết bên cạnh vẫn không có dấu hiệu bị xê dịch, điều này chứng minh huynh ấy đã nằm ở đây cả ngày, nó càng làm cho nàng bở bớt sự cảnh giác lúc nãy của mình. Nàng còn cẩn thận rải một ít lưu hoàng để che bớt mùi máu, tránh để bị dã thú phát Kiến Lung quỳ xuống thăm dò mạch của người áo đen nhưng vẫn không cảm nhận được hơi thở, lẽ nào…. Nàng liền bắt mạch thử xem, may là hắn đã qua giai đoạn nguy liền cởi hết y phục của người áo đen, lấy đèn dầu rọi xem vết thương của hắn, mặc dù đã cố tình tránh những bộ phận nhạy cảm rồi nhưng vẫn không thể vờ như không nhìn thấy. Nhưng mà nàng không có ý gì nên cũng không nghĩ người hắn bị không ít vết đao làm bị thương nhưng không có vết thương chí mạng, bắp đùi bên trái và bắp chân bên phải có một vết thương lớn, có vẻ như là do tên bắn làm bị thương. Cũng không khó tưởng tượng ra cảnh trong lúc hắn và người khác đang giao đấu thì bị đao cắt, lúc đánh không lại phải bỏ chạy thì bị tên bắn làm cho bị thương, mũi tên dài khó để che dấu nên hắn đã nhổ tên đến đây nàng rất khâm phục sự dũng cảm của hắn, còn có sức chịu đựng sự đau đớn mà vết thương mang học võ công ít nhiều đều sẽ biết cách trị những vết thương ngoài da của mình, còn về nội thương thì phải mời đại phu đến khám, vì vậy Triệu Kiến Lung chỉ có thể giúp hắn trj những vết thương ngoài da, sau đó cho hắn mặc bộ đồ mà lẽ ra sáng mai huynh trưởng của nàng nên mặc đồ cho hắn nàng cảm thấy rất khó khăn, nàng dù sao cũng chỉ là tiểu cô nương 14 tuổi chưa xuất giá mà thôi. Nàng cố hết sức giúp hắn thay đồ, chau mày nhìn người đang hôn mê trước mặt “Ta đã cố gắng hết sức rồi, giờ thì phải xem tạo hóa của ngươi ra sao thôi. Hy vọng người được ta cứu không phải người xấu, đừng để ta cảm thấy hối hận là được.” Lúc Triệu Kiến Lung quay trở về thì dưới chân đá trúng vật gì giống như cành cây, rọi đen dầu xem thì đó là một cái roi dài giống như một con rắn độc màu đỏ. Vừa nhìn thấy nàng đã có một cảm giác lo lắng cực độ. Có những cảnh tượng đôt nhiên xuất hiện trong đầu, lúc còn nhỏ cùng với phụ thân ra ngoài thì gặp kẻ thù, phụ thân vì bao vệ nàng mà đã bị bắt đi, đúng lúc nguy nan này thì từ đâu xuất hiện một cây roi luyện từ rắn đã cứu sống cha con được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn đó chỉ có 5 tuổi nên Triệu Kiến Lung không có ấn tượng gì với ân nhân đã cứu phụ tử nàng. Cây roi này nhìn có vẻ như là cây roi năm đó, và vì sao nó vô duyên vô cớ sao lại xuất hiện ở nơi này?Nếu như không phải bị vứt đi thì là không cẩn thận bị rơi lại, Triệu Kiến Lung ngay lập tức nghĩ đến người áo đen. Cây roi này có thể là của hắn, nếu như hắn thật sự là vị ân nhân năm đó thì việc hôm nay nàng làm chẳng phải là đúng với lẽ thường Kiến Lung gấp gáp đi kêu huynh trưởng sau đó kể chi tiết chuyện này sau đó đem người áo đen không rõ lai lịch này về này bị thương nặng như vậy chắc chắn đã đắc tội với một nhân vật lớn nào đó. Huynh muội họ cũng không ngốc, nên đem người này khiêng lên xe rồi dùng vật săn bắn che chắn lại sau để về phủ liền lập tức sai Đơn Chính thông báo cho phụ thân Triệu Trường Sơn nghe được chuyện này liền gấp gáp đến xem xem, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối rồi vuốt râu nói “Cái roi này đích thực là cái roi năm đó, roi này trên thế gian chỉ có một, nghe nói đã rơi vào tay của giáo chủ phái Ngũ Độc ở Miêu Cương Thạch Trung Thiên rồi. Nhưng mà giáo chủ phái Ngũ Độc sao lại xuất hiện ở trung nguyên cơ chứ, sao năm đó lại cứu ta, ta còn tưởng rằng người cứu hai cha con ta không phải là Thạch Trung Thiên. Nhưng mà bao nhiêu năm nay vẫn không hề có tung tích của ông ấy. Hôm nay cai roi này lại một lần nữa xuất hiện, chỉ sợ là số mệnh đã định rồi, có lẽ chúng ta nên đợi người này tỉnh lại thì mới biết được chân tướng.”Nhị đệ Triệu Trường Lâm của Triệu Trường Sơn tinh thông y thuật, vì không để tin tức bị lộ ra ngoài nên đã nhờ nhị đệ trông nom chăm sóc. Nội thương của người áo đen rất nghiêm trọng, lại thêm mất máu quá nhiều, lần này chỉ sợ phải tốn thời gian dài để điều trị trong tiêu cục Trung Viễn hôn mê 7 ngày thì người áo đen mới tỉnh lại. Mạng của hắn cuối cùng cũng được cứu. Có lẽ con người lúc cận kề cái chết mới có những điều ảo tưởng như vậy, hắn lại gặp nàng 1 lần nữa. Vào thời điểm này tại nơi này hắn không nên gặp được nàng. Bởi vì bọn họ lần đầu tiên gặp mặt là 1 năm trước, lúc đó nhiệm vụ ám sát của hắn bị thất bại, ngược lại còn bị truy sát đến bị trọng thương, còn được cô cứu mà lâu ngày nảy sinh tình năm trước bởi vì sự chiếm hữu ích kỉ của hắn mà ngày nàng thành hôn hắn đã mang nàng đi, và cũng giam cầm nàng. Tròn 5 năm nàng vẫn còn nhớ đến người đàn ông đó, tình cảm ép buộc của hắn gặp thất bại thảm hại. Hắn vốn dĩ là một người mất trí bởi vậy có lúc đối tốt có lúc đối xử không tốt với nàng, lúc tâm trí bình thường hắn hận một nỗi không thể nâng niu chăm sóc nàng, lúc thần trí không minh mẫn lại tìm mọi cách lăng nhục nàng, cuối cùng đã ép nàng lén uống thuốc độc tử nàng một lòng muốn chết nên đã tính kế từ rất lâu rồi, cho nên đã uống 1 liều lớn thuốc độc, hắn không cứu được nàng chỉ đành ôm nàng vào lòng. Hắn ôm xác nàng 3 ngày, hắn hối hận rồi, tỉnh ngộ rồi nhưng cũng đã quá muộn, trên thế gian này chỉ có sinh tử là không thể cưỡng cầu ngày này hắn cứ nói mãi những câu chỉ cần nàng ấy tỉnh lại hắn sẽ để nàng đi, chỉ cần nàng có thể sống lại, bắt hắn làm bất cứ chuyện gì cũng được. Có lẽ thành ý của hắn đã cảm động trời xanh, sau khi hắn bệnh qua đời, tỉnh lại thì đã hồi mở to mắt, thời gian có lẽ là 7 năm trước, năm đó hắn và nàng vẫn chưa gặp được nhau, tất cả đều có thể làm lại từ đầu. Vì vậy kiếp này hắn quyết định không quấy rầy nàng, lời hứa lúc đầu hắn đã hứa với ông trời thì bắt buộc phải tuân thủ, nếu không hắn có thể sẽ đi lại vết xe đổ nhớ đến nàng quả thật là khó khăn với hắn, cho dù dành tất cả tâm trí để học võ công hắn vẫn không thể quên đi nỗi tương tư về nàng. Kiếp này vì để tránh gặp tai họa tày đình hắn chỉ có thể chuyên tâm luyện võ, cũng có thể làm tốt việc sau này. Tổ chức ám sát Hồng Hồ Môn nơi hắn ở có một có một cuốn sách nhỏ ghi chép tất cả danh tính của người thuê và “mồi nhử”, hắn âm thầm quan sát và ghi chép lại, chỉ chờ thời cơ để vạch trần trước võ lâmGiấy khó gói được lửa, sau khi sự việc bại lộ, mặc dù hắn đã sớm chuẩn bị những vẫn không thể địch lại lực lượng của tổ chức. Hắn bị đuổi theo ám sát đến hàng trăm dặm cuối cùng lại đến nơi có mắt đó cũng chỉ là ảo tưởng, một người bị trọng thương trốn đến rừng núi sâu rồi làm sao còn có thể có kì tích xuất hiện có thể sống sót cơ chứ, thân thể hắn rất nhanh có thể bị dã thú làm mồi, xương cốt bị chôn vùi rồi trở về với cát bụi. Có lẽ sự hồi sinh của hắn chỉ là một giấc mộng mà thôi, trong mơ cái gì cũng có, thật tốt được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn với người áo đen, Triệu Kiến Lung cảm thấy rất hiếu kì, hơn nữa nàng cũng xem hắn là ân nhân cứu mạng rồi, nên cứ năm lần bày lượt chạy đến xem hắn, chăm sóc hắn. người áo đen cũng thường xuyên cau mày, mồ hôi đầm đìa, cứ lau đi chẳng bao lâu lại đổ mồ hôi, cũng hay thường gặp ác mộng, hắn trong mơ cứ kêu tên của một người, cái tên đó vừa hay lại cùng âm với nàng. Nhưng điều làm nàng kinh ngạc hơn là có 1 lần nàng vô thức đáp lại 1 tiếng thì hắn ngay lập tức cũng yên lặng, chân mày cũng giãn đó nàng cũng bắt đầu quen với tiếng gọi của hắn, có lẽ “Lung Lung” là tên cô gái mà hắn thích, cũng có thể là người thân của hắn đã gặp nạn chẳng vì hắn thường ngủ đến mồ hôi đầm đìa lại thêm thân thể suy nhược, nếu như nhiễm phải phong hàn thì đến thần tiên cũng cứu không được hắn rồi. Đơn Chính không lâu trước vừa kết hôn với Tiêu sư Vương Nghĩa nên không tiện tiếp xúc với nam nhân khác. Cho nên những ngày này Triệu Kiến Lung giúp hắn lau người, dù sao lúc trước cũng đã nhìn thấy rồi nên cũng chẳng có gì phải tránh né cả. lúc mới bắt đầu còn cảm thấy có chút ngại ngùng, đối với nàng mà nói hắn chẳng qua cũng chỉ là khúc gỗ mà nay cũng như mọi ngày nàng lại chuẩn bị một chậu nước nóng, cởi áo của hắn ra, mở đai áo ra, rờ xem vết thương của hắn đã bắt đầu kết vảy rồi, lúc lau người cho hắn cũng đỡ phiền phức. Triệu Kiến Lung đang chuyên tâm lau vết thương nên không để ý thấy lông mày, đến ngón tay của hắn cũng động mắt Trầm Nguyệt một lúc lâu sau vẫn không thích ứng với hiện thực, đặc biệt là cảm giác thân thể có 1 sự tiếp xúc ấm nóng không ngừng. Hắn nhìn 1 cái rồi lại thu ánh mắt lại, người đang thay hắn lau người lại là nàng. Hắn trốn còn không kịp, chỉ hận một nỗi muốn xé nát Triệu Kiến Lung. Cho dù lần đó bị thương thì nàng cũng chưa từng tiếp xúc với thân thể hắn, có lúc chỉ nhìn qua rồi nàng quay người lấy khăn lau thì nhìn thấy thân thể hắn động đậy liền bị dọa sợ rồi ngã xuống đất, may mà nàng phản ứng nhanh nhẹn đã quay người nhanh, rồi mới chèn lên cánh tay của hắn, nhưng vì vậy mà khăn tay cũng bay lên. Nàng ngẩng đầu nhìn lại hắn, ánh mắt phức tạp của hắn một lần nữa đã kéo được sự chú ý của nàng. Một lúc sau nàng mới cảm giác đang dán vào người hắn, liền lùi ra, thật ngại quá Nguyệt nhắm mắt lại, khuôn mặt của hắn do mất máu quá nhiều mà nhìn có vẻ già đi, đã che đi sự anh tuấn lúc trước. Hắn muốn cựa quậy nhưng thân thể ngoài cảm giác đau đớn ra thì chẳng còn biết gì nữa, hắn bởi vì nhiệm vụ thất bại mà lúc hồi hồi sinh nàng lại cứu hắn, bởi vì hắn phản bội Hồng Hồ ràng là không thể bên nhau tại sao ông trời lại sắp đặt cuộc trùng phùng nực cười đến vậy, ông trời là muốn thử xem hắn có tuân thủ lời hứa hay không sao?“Ngươi…..” Triệu Kiến Lung nhất thời không biết phải xưng hô thế nào, “ Tiền bối, có phải người còn rất đau không?”Trầm Nguyệt không phản ứng, cho dù hắn thật sự có sức để nói chuyện hắn cũng không dám lên tiếng. Trái tim chìm trong bùn đất không dám thoát yêu mãnh liệt của hắn chỉ có thể đẩy cô xuống vực thẳm mà thôi, vậy chi bằng để hắn 1 mình rơi xuống vực thẳm.“ Ta giúp người bôi thuốc, bôi thuốc xong sẽ không còn cảm thấy đau nữa.” cảm thấy có vẻ hắn bị đau đến không nói nên lời, do đó Triệu Kiến Lung liền quên đi chuyện lúc nãy mà leo lên giường, nhặt chiếc khăn bị rơi xuống Lung của hắn, không, là Triệu Kiến Lung đã bao lâu rồi không nhẹ nhàng nói chuyện như vậy với hắn rồi, nàng ấy bình thường không phải là nói chuyện với gương mặt lạnh tanh thì sẽ đấu võ tay chân với hắn rồi. Võ công của nàng không tệ, thật ra đánh nhau thật ra rất hắn có chút ngứa ngáy, dường như có cảm giác ai đó đụng vào, Trầm Nguyệt ráng hết sức mở to mắt thì nhìn thấy nàng không kiêng dè gì mà đang bôi thuốc trên người hắn. việc này sao có thể để nàng ấy làm cơ chứ, hắn rốt cuộc đã hôn mê bao lâu rồi?Trầm Nguyệt chưa hề so sánh những vết thương trước đây hay bây giờ, hoàn toàn là 2 quá trình khác nhau, lúc trước có thể tự chăm sóc bản thân, bây giờ cách cái chết chỉ bằng 1 hơi thở mà Kiến Lung biết hắn đang nhìn nàng, ánh mắt của hắn mỗi lần nhìn nàng đều làm cho nàng cảm thấy rất kì lạ, có chút sợ sệt muốn rời đi, lại rất muốn tìm hiểu. Nàng liền cố ý không nhìn hắn, dù sao hắn cũng không nói chuyện nổi, cũng không thể cựa quậy, nàng hãy cứ coi hắn giống như thường ngày chỉ là 1 khúc gắng làm tốt mọi chuyện, đã chuẩn bị lui xuống đi tìm Nhị thúc, thì nàng ngẩng đầu lên đã bị làm cho ngơ ngác rồi. Hắn cứ nhìn chằm chằm nàng, đôi mắt đỏ hoe, có giọt nước mắt chảy xuống, trong mắt hắn giống như có rất nhiều điều muốn nói nhưng không thể thốt lên Kiến Lung căng thẳng đến nỗi tim cứ đập thình thịch, nhỏ giọng hỏi “Tiền bối, có phải ta đã làm đau người rồi không?” Nàng nhấc khăn lên định lau nhưng cảm thấy không thích hợp, cuối cùng bỏ khăn tay xuống. “ Ta đi gọi Nhị thúc đến.”Nhìn biểu cảm của nàng ấy vội vàng chạy đi giống như bộ dáng lúc trước muốn trốn tránh hắn, đau buồn rồi đến thư thái, Triệu Kiến Lung có lẽ trong lòng nàng đã khắc cốt ghi tâm nỗi sợ đó rồi, thời gian cũng không thể xóa mờ vết 1 ngày sau, Triệu Kiến Lung lại xách 1 thùng nước đến trước phòng hắn, nâng lên rồi lại bỏ xuống, do dự không thôi. Đối với một Trầm Nguyệt đã tỉnh lại, trong lòng nàng vô thức kháng cự lại việc phải đi chăm sóc hắn, dù sao cũng không còn là khúc gỗ mặc cho nàng muốn làm gì thì làm nữa rồi, nàng không thể 1 lần nữa không câu nệ tiểu tiết cùng 1 nam nhân lạ ngày đêm bên nhau được, huống hồ gì còn phải giúp hắn thay quần áo và còn có sự tiếp xúc thân thể nữa, đã đến lúc cần 1 nha hoàn khác đến chăm sóc hắn rồi. Hôm nay là ngày cuối cùng, tối đến gặp cha để thương lượng tìm một người có thế tin tưởng đến chăm sóc hắn được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn đến đây tâm tình nàng bớt đi lo lắng, gõ cửa thì trong phòng tự nhiên sẽ không có ai trả lời nàng, nàng đứng trước cửa sửa sang lại y phục rồi mới đi biết hắn đã ngủ chưa, mắt nhắm, gương mặt bình Kiến Lung đặt thau nước xuống, bò lên giường nhẹ nhàng kêu vài tiếng thì không thấy có phản ứng gì. Chỉ cần hắn đừng tỉnh thì tốt, lúc bàn tay cô định mở đai thắt xuống thì hắn đột nhiên lại mở mắt.“Tiền bối…” Triệu kiến Lung lại bị dọa đến nỗi chỉ dám ngoan ngoãn nhìn hắn. Bình thường nàng cởi mở hào phóng không biết sợ là gì nhưng lúc đối mặt với hắn thì trong lòng bất chợt lại không Nguyệt không muốn nhìn thấy nhất là bộ dạng này của nàng, cũng không muốn nàng nhìn thấy thân thể sống không ra sống chết không ra chết của hắn, làm cho hắn càng căm ghét bản thân hơn, cho dù đã tái sinh cũng không làm nàng vứt bỏ khúc mắc được. Có lẽ trong cuộc đời nàng không nên có hắn, hắn không nên xuất hiện.“Ra ngoài.”Triệu kiến Lung nghĩ là mình nghe nhầm rồi, tiền bối không phải bị trọng thương sao, không có sức lực nói chuyện mới đúng.“Tiền bối? Lúc nãy người nói gì?”“Ra ngoài.” Trầm Nguyệt nhắm mắt lại, hắn bất lực lúc này lại muốn đứng dậy, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể động đậy cánh tay. Toàn thân giống như bị ngàn cân đè lên, lần bị trọng thương này còn nghiêm trọng hơn so với trong tưởng tượng của hắn. Tối qua vận động một chút thể lực giống như bị rút hết không khí, giống như 1 người không có chút nội lực nào Kiến Lung không hề biết thân thể của hắn dường như không có cảm giác gì, ngơ ngác một hồi thì mới nhớ đến chuyện hôm qua, còn cho rằng bản thân nàng đã làm đau hắn.“Tiền bối, có lẽ là do bình thường ta quen tập võ nên lúc chăm sóc người không biết nặng nhẹ.”Trầm Nguyệt trong lòng bị dày vò vô cùng, thì ra không gặp mặt so với với gặp gỡ còn tốt hơn. May mà thân thể hắn đã bị khống chế nếu không thì tình cảm dồn nén bấy lâu nay sẽ phát tiết ra hết, có thể sẽ không thể khống chế được bản thân mà làm hại nàng 1 lần đối với nàng lúc này mà nói cũng chỉ là một người lạ, không biết nặng nhẹ, không biết đến tình yêu hay hận thù, đây đã là kết cục tốt nhất đợi một lúc sau hắn vẫn chưa có phản ứng thì mới đi ra biết vì sao trong lòng lại có chút thất vọng, rõ ràng là nàng không muốn đến, có thể khác xa với dự kiến. Nàng còn nghĩ rằng câu đầu tiên hắn mở miệng nói sẽ là “đây là đâu, nàng là ai”, sau đó nàng đó cho hắn biết sự thật, rồi từ đó nàng hỏi rõ thân phận của được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhân thì sẽ có chút cổ quái mà, hắn không hề thích bị người khác làm Kiến Lung đem sự việc này nói rõ với phụ thân và Nhị thúc, đến đêm khuya lại phái thêm 1 nha hoàn nhanh nhẹn đến, kết quả vẫn là bị đuổi ra Trường Sơn và Triệu Trường Lâm sốt sắng đi đến phòng thăm hỏi, kết quả lại bị nói một câu làm cho họ kinh ngạc đến không nói nên lời. Tấm gỗ mà nàng nằm bị khiêng xuống mặt đất, lúc này mặt nàng hướng về hai cổ thi thể chết không rõ ràng. Trong gian phòng không một tiếng động, chỉ còn lại ánh đèn bị gió thổi đang giả thần giả quỷ, mùi máu tươi theo hướng gió xộc vào mũi nàng, cảnh tượng này cảm giác rất buồn nôn và thảm nàng từng nói, thân ở giang hồ, so với đợi người cứu không bằng tự cứu mình. Không ngờ lại xuất hiện kì tích, nàng tất nhiên sẽ không quá dễ dàng tin tưởng. Nàng bỏ đi hết những tạp niệm, toàn tâm để giải huyệt đạo, đến nỗi bên cạnh xuất hiện người cũng không phát hiện Kiến Lung vì nội lực tiêu hao mà đỏ bừng khắp mặt, gân xanh trên trán đột nhiên xuất hiện, lại thêm y phục trên người lại lộn xộn, giống như vừa trải qua việc gì rất tồi tệ, mới lộ ra biểu cảm đau khổ tột đến chính là Trầm Nguyệt, nội lực của hắn vẫn chưa hồi phục, nên không thể cảm nhận được cảm giác Triệu Kiến Lung đang cố gắng giải huyệt đạo. Hắn cúi người, giơ bàn tay đang run rẩy sửa lại y phục cho Nguyệt hai mắt đỏ lên, sự phẫn nộ trong lòng đã dâng lên cực điểm, gậy bị hắn bẻ gãy làm đôi, ham muốn khát máu che đi toàn bộ tâm tình. Hắn vì muốn nàng khôi phục lại cuộc sống bình thường lúc trước mà lựa chọn rời xa, nhưng chút mong mỏi nhỏ bé vẫn là bị đám ác ôn đó quá hủy, cho dù đem đám người này lóc da xẻ thịt cũng không thể giải nỗi hận của hắn. *Truyện được dịch và đăng tại page Sắc - Cấm Thành*Trầm Nguyệt nhặt thanh đao trên đất lên, phát tiết đem thanh đao đâm nát 3 cổ thi thể cho đến khi xương thịt tách rời, máu nhuộm đỏ y phục của Kiến Lung dùng hết sức lực mới giải được huyệt đạo, lúc mở mắt ra thì bị dọa đến chết quay lưng với nàng, toàn thân nhuốm máu đứng ở đó, trên thanh đao còn có những giọt máu rơi xuống, đống đổ nát trên mặt đất giống như ma đầu giết người ác độc Kiến Lung căng thẳng nhìn bóng lưng hắn, nhẹ nhàng rời khỏi, tay cũng coi như vớ được 1 thanh đao. Nàng nắm chặt thanh đao trên tay, muốn nhân cơ hội hắn chưa chú ý mà hành động thấy hắn đang chống gậy, trên mặt đất vẫn còn một thanh gậy khác, nàng mới ngớ người ra nhớ tới hắn. Nhưng mà Trầm Nguyệt hành động không tiện như vậy sao lại xuất hiện ở nơi này, lại liên tưởng đến những người áo đen trùng hợp xuất hiện, lẽ nào là đồng môn của hắn?Vào lúc nàng đang thất thần, Trầm Nguyệt có lẽ phát giác ra ánh mắt sau lưng, lúc này mới quay người Kiến Lung nhìn thấy biểu cảm giận dữ của hắn, lại thêm sự sợ hãi, mới giơ thanh đao lên, lùi về phía trí Trầm Nguyệt trở lại, ánh mắt lộ vẻ bi ai. Hắn không muốn nhìn thấy nhất là cảnh nàng giương đao về phía hắn, bởi vì lưng của hắn là để cho cô. Cho dù hồi sinh nhưng cảnh tượng này lại quá đỗi quen thuộc, hắn lúc trước từng bị nàng ám sát vài lần. Thời gian trôi qua nàng vẫn sợ và hận hắn như vậy, cho dù đã sớm hiểu rõ, cũng cảm thấy tim đau không nén được. *Truyện được dịch và đăng tại page Sắc - Cấm Thành*Hắn lại dùng ánh mắt kì lạ đó nhìn nàng, không biết tại sao nàng lại cảm giác hắn bởi vì điên khùng mà cho rằng đây là do duyên Kiến Lung vẫn chưa từng trải qua những việc trước kia nên căn bản không có cách nào hiểu rõ cảm giác giận dữ tột độ của hắn. “Cảm giác thân mật” lúc trước, lúc này lại không quen biết nhau, số mệnh thật biết cách trêu ngươi mà. Hắn giống như Trang Triệu mộng điệp, không phân biệt được tỉnh hay mộng, đến cuối cùng giấc mơ và hiện thực chỉ còn lại là nỗi bi thương của Nguyệt thở dài trong lòng, điều chỉnh lại cảm xúc của mình, vứt đi thanh đao trên tay, ánh mắt vô hồn nhìn ra cửa, thấp giọng nói “Đi theo ta.”Nói xong hắn nhặt khúc gậy bị gãy lên, bước đi ra tình hắn quá lộ liễu, khiến cho Triệu Kiến Lung không biết gì cũng cảm nhận được sự vướng bận yêu và thù. Nhìn theo bóng lưng đi chậm rãi của hắn, không rõ vì sao lại động lòng trắc ẩn. Triệu Kiến Lung do dự đứng lại chỗ cũ, không hề đi theo. Trong lòng lại hiện lên một ý nghĩ kì lạ khác, nàng muốn tin tưởng Nguyệt không hề quay người lại, châm chọc nói “Phế nhân như ta còn không sợ ngươi giết, ngươi lại sợ sệt gì vậy?” Nói xong liền chê cười bản thân, theo tình hình trước mắt, chỉ sợ phải đến vài năm mới khôi phục như ban đầu, đừng nói đến hắn đã nguyện ý buông tay, cho dù muốn cùng không có Kiến Lung cho rằng hắn nói có lí, nàng thực sự không nghĩ ra lí do hắn muốn hại nàng, diệt khẩu cũng quá hoang đường, trong tiêu cục chỉ có bốn người biết đến thân phận của hắn. Hơn nữa đã đến bước đường này rồi, lẽ nào còn có thể xảy ra tình huống nào khác đáng sợ hơn nhục nhã và cái chết sao? Nghĩ ngợi bèn nắm chặt thanh đao, đi theo sau lưng hắn. *Truyện được dịch và đăng tại page Sắc - Cấm Thành*Trầm Nguyệt đưa nàng thoát ra khỏi nơi cỏ cây chằng chịt này, trên đường lặng im không nói gì. Thời gian tiếp xúc với hắn cũng không ngắn, Triệu Kiến Long hiểu rõ tính tình ít nói của hắn, giống như nhành cỏ biết động chỉ là oán thầm nhưng lại cười ra tiếng làm cho Trầm Nguyệt dừng lại. Triệu Kiến Lung xém đâm vào sau lưng hắn, lập thức thu hồi lại những suy nghĩ đó, cảnh giác nhìn lên hỏi “Sao vậy?”Trầm Nguyệt không trả lời, lại đi tiếp về phía trước khoảng mười bước thì cúi người xuống, khó nhọc xoay người ngồi lên tảng đá to đó. Triệu Kiến Lung nhìn thấy cũng không hỏi, có thể có cơ quan nào nhiên không sai, cây đại thụ sau lưng liền lộ ra một cánh cửa cao. Trầm Nguyệt đẩy tảng đó to trước, sau đó đem gậy chống xuống đất, người cũng theo cây gậy rơi xuống. Triệu Kiến Lung nhìn theo hốc cây hẹp, do dự không dám đất đã chuẩn bị sẵn những bao vải, Trầm Nguyệt bèn bước qua, đốt miếng giấy thắp sáng lên 2 cây nến, nhìn theo ngọn đuốc, nghiêm túc cảnh báo “Người của Huyết U Tông còn ở gần đây.”Không có gì đáng sợ hơn chuyện này rồi, Triệu Kiến Lung nhanh nhẹn nhảy xuống. Trầm Nguyệt đưa nến cho nàng, tay đưa qua vai nàng, kéo lại dây thừng của cơ quan, động cây lập tức đóng người khoảng cách rất gần, mặt kề sát mặt, hắn không đưa mắt nhìn nàng, mắt còn lại không chuyển động, ánh mắt hai người giao nhau, giống như có sợi dây hồng cột môi nàng giống như cánh hoa đào mọng đỏ, khiến người khác muốn nâng niu. Trầm Nguyệt ánh mắt thâm trầm, yết hầu động đậy, ép buộc bản thân không nên làm ra những hành vi kích động, may mà hắn hành động không tiện, nếu như là ngày thường thì đã sớm bổ lên người nàng rồi. Thân thể hắn không khỏe, nên mỗi giờ mỗi khắc đều nhắc nhở bản thân mình phải làm gì để có thể làm hắn thoát thân ra ngoài. *Truyện được dịch và đăng tại page Sắc - Cấm Thành*Trầm Nguyệt cúi người đem sợi dây thừng cột trên tảng đá liên kết với cơ quan rồi mới quay về động. Triệu Kiến Lung còn cho rằng hắn dùng đá cao chèn lên điểm dừng chân, không ngờ rằng lại dùng để chặn cho bên ngoài không mở được cơ động cây là địa đạo do đào bùn đất tạo nên, cho lối đi dành cho 1 người, hoàn cảnh eo hẹp có thể chèn ép cảm xúc của con người, Triệu Kiến Lung không hề bình tĩnh được như hắn, trong lòng cũng có nhiều thắc mắc, cuối cùng không nén được hỏi hắn” Ngươi…” Nàng biết tên hắn là Trầm Nguyệt, lại không biết phải xưng hô như thế nào, “Sao ngươi cũng ở đây?”Nếu chỉ dựa vào Triệu Thanh Chuẩn và thuộc hạ của hắn - Viễn Chí, vẫn không có bản lĩnh cứu người từ tay của Huyết U Tông. Vì vậy hắn không thể để bản thân rơi vào nguy hiểm, thu hút sự truy giết của đồng môn hắn đến nơi này, hắn phải dùng bàn tay của đồng môn trừ khử Huyết U Tông. Vì vậy hắn nắm rất rõ nơi ẩn nấp của Huyết U Tông, bởi vì có sự tiên tri của đời xét kĩ thì cách ăn mặc của Huyết U Tông và Trầm Nguyệt giống nhau, đều mặc đồ đen, mới có thể làm sát thủ của Hồng Hồ Môn, không phân rõ ràng đã giết hết không bỏ sót biết Trầm Nguyệt con người kì lạ này sẽ không giải đáp, hắn không từ mà biệt, lại thêm sự che giấu và không tôn trọng làm cho Triệu Kiến Lung tích tụ lại oán hận nhiều ngày. Lúc này bốn bề không người, liền lấy đi cây gậy của hắn, làm cho hắn nhếch nhác ngã xuống mặt đất, cây nến trên tay rơi xuống lăn ra thấy âm thanh thân thể rắn chắc của hắn ngã xuống đất, nàng có chút hối hận, dù sao nàng vẫn không nhẫn tâm ngược đãi hắn như vậy.“Ngươi rốt cuộc muốn đưa ta đi đâu ngươi phải nói cho ta biết, nếu không thì chúng ta đừng đi nữa.” Triệu Kiến Lung để cây gậy bên mình, ôm hai cánh tay, thần khí kiên định cúi nhìn lại nguyện ý cùng hắn ở một chỗ, hắn cầu còn không được, nếu như hai người có thể mãi bên nhau, vậy thì tốt biết mấy. Nhưng mà hiện thực lại không chiều lòng hắn, chỉ cần ở đây đi ra, mọi người đều có thể trở lại như trước, đó mới là điều tốt đau đớn về thể xác đã tê dại rồi, nhưng lòng tự tôn không cho phép hắn trong tư thế như vậy đối diện với nàng, tay của hắn chỉ bò lên tảng đá trên gò đất, im lặng đứng lên, vẫn không nói lời Kiến Lung không ngờ hắn đến chết cũng không sợ, đến đau khổ cũng không sợ, đúng là khúc gỗ. Nếu như hắn không nói, nàng thật sự cũng hết cách để uy hiếp hắn. “Thật là bị tên quái gở như ngươi làm tức chết mà.”Triệu Kiến Lung cũng không biết từ đâu xuất hiện một ý niệm lướt qua đầu nàng, bản thân lập tức thực hiện ngồi xổm xuống đất, giẫn dỗi nói “Vậy tự ngươi đi đi.” Nói xong mới giật mình nhận ra sự ngu ngốc của bản thân, nếu như hắn thật sự đi rồi vậy thì nàng phải làm thế nào, nàng lại không biết đường, hơn nữa nàng dựa vào đâu cho rằng bản thân có thể uy hiếp được hắn. *Truyện được dịch và đăng tại page Sắc - Cấm Thành*Một người ngay cả bản thân mình cũng không quan tâm thì đừng nói chi có sự quan tâm đến người khác, hơn nữa hai người lại là người dưng gặp lại nhau, nàng sao lại làm ra hành động ngu ngốc như hề phụ ánh mắt thiết tha của nàng, hắn thật sự dừng lại rồi, khiến trong lòng nàng đều cảm thấy không thể tin được. Trầm nguyệt dùng hai ngón tay đẩy ra khép kín tiểu hoa, loã lồ ra mị thịt trùng điệp huyệt khẩu. Không ngừng mấp máy huyệt khẩu như là một trương ở nuốt cái miệng nhỏ, bên trong hạt châu ở thủy quang liễm diễm trung rất nhỏ hoạt động, một giọt hoa lộ tích xuống dưới, bị đầu lưỡi của hắn tiếp được. Nàng là thật sự động tình, đây là khó được đến cực điểm, hắn không nghĩ đi thừa nhận là cương cường xuân dược công lao, nàng nhất định là đối hắn có cảm giác. Trầm nguyệt vui sướng không thôi, đầu lưỡi dò xét đi vào, lập tức liền tiếp xúc đến hạt châu, đã sớm bị nàng nhiệt độ cơ thể uất đến ấm áp. Hắn bắt đầu mềm nhẹ liếm láp hoa môi, nước bọt cọ rửa đi nàng hoa lộ, hàm nhập miệng nội. Triệu thấy lung hai chân mở rộng ra, bất lực tùy ý trầm nguyệt ở tùy ý gây xích mích nàng mẫn cảm yếu ớt nhụy hoa, thân thể không được vặn vẹo, liều mạng dẫm trụ lạnh lẽo bàn đá, ngón chân cuốn súc, khó nhịn khoái cảm sắp lao ra bên ngoài cơ thể, trong cơ thể hạt châu cũng ngăn cản không được đại sóng hoa dịch chảy xuống. Nàng khẽ rên một tiếng, khiến cho trầm nguyệt quan vọng mà không tự biết. Đầu lưỡi của hắn tới đến kia viên cố lấy tới hoa đế nhi, nhất thời đạn lộng nhất thời trêu chọc, đôi tay cầm nàng chân lỏa không cho nàng khép lại. "A......" Triệu thấy lung rốt cuộc nhịn không được loại này kịch liệt đến sắp hỏng mất khoái cảm, nàng nội tâm cực độ dày vò, tới rồi khóe miệng tiếng kêu lại rốt cuộc thu không quay về. Theo hắn dùng sức ở hoa đế thượng liếm mút sát động, nàng nhân sinh đệ nhất sóng cao trào liền như vậy mãnh liệt mênh mông thổi quét mà đến, nàng thét chói tai ra tiếng, thân thể không chịu khống chế run rẩy. Trầm nguyệt thối lui thân thể, nhìn nàng dục tiên dục tử cao trào, so nàng càng thêm kích động cùng thỏa mãn. Ngón tay cắm vào nàng trong cơ thể, cảm nhận được nàng khẩn trí cửa động run rẩy, liền nhớ tới trong đó tư vị. U trước động trở ngại bị thanh, một đại sóng dòng nước tiết ra tới, phấn nộn nhụy hoa thủy quang mê người. "Đừng a......" Là xuân dược mãnh liệt cũng là thân thể cảm quan bị mở ra, vừa cao trào xong thân mình mẫn cảm dị thường, kia căn khẽ động vòng cổ gợi lên nàng đệ nhị sóng nhu cầu. Nàng không tha nhìn chằm chằm treo ở hắn ngón tay thượng hạt châu, lúc này cảm thấy thẹn chi tâm cũng quên mất, hoàn toàn trầm luân ở hoan ái bên trong. Hắn gợi lên khóe miệng, cố ý hỏi "Ngươi còn nếu là sao?" Triệu thấy lung gật đầu, hắn ngay sau đó nói "Ta liền nói ngươi sẽ thích đúng không." Nói xong, hắn đem ướt dầm dề hạt châu hướng nàng phía sau "Sống trong nhung lụa" lâu ngày tiểu cúc đoá hoa cắm đi vào. "Không cần cái này." Triệu thấy lung rõ ràng là không tình nguyện, lại ở hạt châu một cái viên rơi vào đi khi, mà cảm nhận được khác khoái cảm. "Đừng......" Thẳng đến hạt châu lần thứ hai toàn bộ vào nàng một khác tầng trong cơ thể, hắn mới vừa lòng thu tay, môi lưỡi lại thương tiếc hôn môi nàng hậu huyệt, gồm chảy xuống tới hoa dịch đều hút đi. 434 lượt thích / 72,521 lượt đọc 1v1, song chỗ, đi tâm đi thận, nam chủ trọng Chính trực hào phóng giang hồ thiếu nữ VS điển hình tính cách âm u hình sát án Ngươi là ta trước kia lưu lại giang nguyệt, ta phủng ngươi, bảo hộ ngươi, kiếp này chỉ mong sơ tâm bất biến. Có thể bạn thích? Beomgyu Late regret? syeongeoll 127 19 12 "Yên tâm đi, ở đây ai cũng tin tưởng em hết. Em sẽ không chịu thiệt đâu, chỉ cần là em nói mọi người đều sẽ tin tưởng hết mình"-"Ở đây ai cũng tin tưởng em hết...Làm ơn, hãy tỉnh dậy để thấy được điều đó..."… Bất Minh kyuBiloba 3,512 306 21 Tương tư bất đoạn, hành sự bất minh. Mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu, không nhận định hoặc bác bỏ một cá nhân, tổ chức hay tôn giáo nàoTruyện chỉ được đăng tải chính thức tại Wattpad của mình Minh Mị Yêu Nhiêu kyuBiloba và trang Facebook Ngoài ra những trang web khác đều là đăng lậu và không hề hỏi ý kiến mình. Thậm chí họ còn tự ý thêm thắt và sửa truyện, vì vậy hãy đọc bản hoàn chỉnh nhất ở tài khoản Wattpad của mình. Lượt đọc và bình luận của các bạn ở tài khoản của mình và chỉ tài khoản của mình sẽ là động lực lớn lao để mình nhanh chóng hoàn thành truyện. Cảm ơn sự quan tâm của mọi người!… VNF Bay Lên Mặt Trăng andiethecheesetea 326 53 6 Thế nhưng nơi này lại không có tàu vũ trụThế nên chúng ta cũng chẳng lên được mặt trăng...Bay Lên Mặt Trăng - Tưởng Tiên Quý Sub Anh - Thanh Bình, OOC, AU. Nghe Bay Lên Mặt Trăng nhiều quá nên muốn viết cái gì đó kiểu thế, ngoài ra còn được truyền cảm hứng thêm bởi những bài hát của Tưởng Tiên Quý nựa, hay nhắm.… Khôn ninh - Thời Kính motbucthu 18 0 9 Hậu cung của hoàng đế, là hậu cung của ta;Triều đình của hoàng đế, là trường săn của trước, Khương Tuyết Ninh là Mary Sue tiêu chuẩn, vì bảo tọa hoàng hậu, thông đồng khắp nơi, khuấy đảo trời yêu đương cùng thượng cấp, thuộc hạ là lốp dự phòng;Lúc yêu đương cùng học trò, tiên sinh là lốp dự phòng;Lúc yêu đương cùng hoàng đế, phản tặc là lốp dự phòng;Lúc yêu đương cùng nữ nhân, nam nhân là lốp dự phòng... ???? Mỗi ngày đều là trận chiến quỷ khóc thần sầu!Dù sao mặc kệ ai làm hoàng đế, nàng đều muốn làm hoàng hậu!Nam nhân tưởng nàng ngây thơ, khả ái, nhưng nàng lại là hỗn thế ma một ngày, thuyền chết trời lại cho nàng cơ thề phải thay đổi mọi đau khổ, kiếp toàn không ngờ, hết lần này tới lần khác lúc trùng sinh【 đã 】 là thời điểm nàng làm loạn rồi, căn bản không kịp sửa lại!!!Khương Tuyết Ninh phẫn nộ Ông trời chơi ta! Có tin ta bùng phát lật trời cho ngươi xem?Ông trời lên cơn đau tim Lỡ như lại lật thuyền thì làm sao bây giờ?Khương Tuyết Ninh lạnh lùngĐược lắm, toàn là miệng thế nào mới thoát ra an toàn mà không đắc tội các vị đây?Thật là khó o╥﹏╥o… pjb avantage hwgshyeon_ 1 0 2 *avantagelợi ích"ta tới với nhau chỉ vì lợi ích cá nhân,vậy chi bằng giải thoát cho nhau khỏi mối quan hệ này đi"authorhwgshyeon_start13/6/2023end?/?/?… [BHTT - EDITING] Lý tính bá tổng tại tuyến truy thê - Đồ Đồ Họa Họa Eww__coof 33,237 2,755 106 Tác phẩm Lý tính bá tổng tại tuyến truy thêTác giả Đồ Đồ Họa HọaTổng tích phân loại truyện Nguyên sang - Bách hợp - hiện đại - tình yêuThị giác tác phẩm Hỗ công Phong cách tác phẩm Nhẹ nhàngHệ liệt tương ứng đã kết thúcTiến độ bản raw đã hoàn thànhTiến độ bản edit Mỗi ngày một chương mình hứng lên thì hơn 3Tag Niên hạ, Yêu sâu đậm, Ngọt văn, Vườn trường, trưởng thànhNhân vật chính Lạc Vân Sam x Phùng LiễuNhân vật phụ Từ Bân, Đỗ Nhược và các nhân vật khác… Nội gián hoàn - Hồng Mông taphoaglife 14 0 16 Ta tặng cây trâm cho thanh mai trúc đó phu quân đến tìm ta."Nghe nói chàng đánh Tần công tử khiến người ta khóc?""Trời đất chứng giám, bản hầu không hề ra tay." Tiêu Diễm mân mê nhẫn ngọc, vẻ mặt vô là hắn không ra tay mà chỉ hờ hững nói một câu khiến chức quan của Tần lão gia bị giáng ba bậc, hận không thể lưu đày Tần công tử bằng một ánh mắt."Hầu gia, chàng đã sắp 40 tuổi rồi, hà cớ gì phải so đo với hậu bối...."Tiêu Diễm cởi áo giáp, tiến sát đến. Cơ thể bao năm tập võ dẫn binh, vai rộng eo cười xấu xa, "Cho nên đã đến lúc bản hầu hưởng phúc của con cháu rồi..."-Tác giả Hồng MôngThể loại Ngôn tình, cổ đại, HEEdit Hoa sơn chi không muốn nở… Đn Blue Lock - Vĩ cầm nở rộ - Fleur de violon. DngTuyt874 0 0 1 Warning ⚠️ Không bám sát nguyên tác. Cốt truyện do tui nghĩ ra.… 【NagiReo/Chuyển ngữ】Hình mẫu gia đình. _phenf 1,653 296 4 "Tôi là Mikage Aki, năm nay chín tuổi. Bạn không biết tôi cũng không sao, nhưng chắc chắn bạn phải biết cha tôi-tiền vệ hoàng kim của ARS, cầu thủ hàng đầu thế giới với danh xưng tắc kè hoa, Mikage Reo."… [AllHan] Cung Của Thần Tình Yêu Lisanderine 253 39 4 Cuộc sống yên bình của Han Jisung bị xáo trộn bởi sự xuất hiện của cây cung tình yêuStray Kids x Han…

sơ tâm chưa dứt